Thiết kế và phát triển Grumman_F11F_Super_Tiger

Ngoài loại tiêm kích F-11A (F11F-1), Grumman cũng đề xuất một phiên bản hiện đại hơn là F11F-1F Super Tiger. Đây là kết quả của một nghiên cứu năm 1955 thực hiện lắp động cơ General Electric J79 mới vào khung thân F-11. Hải quân đã quan tâm tới nghiên cứu này và cho phép sửa đổi 2 chiếc F11F-1 nhằm trang bị động cơ tuabin YJ79-GE-3, kết quả là phiên bản được định danh F11F-1F, chỉ ra F11F-1 được lắp động cơ đặc biệt.

Máy bay cất cánh lần đầu ngày 25/5/1956, đạt vận tốc Mach 1,44. Sau khi mở rộng thân thêm 13,5 in (35 cm) và động cơ J79 nâng cấp, F11F-1F đạt tốc độ Mach 2,04 đầy ấn tượng. Đây là một bất ngờ ngay với cả Grumman, khi mà hãng chỉ mong đợi máy bay đạt vận tốc Mach 1.4.[1] Tuy nhiên, Hải quân Hoa Kỳ không đưa Super Tiger vào sản xuất.

Một chiếc F11F-1F (chiếc thứ 3 từ trên xuống) cùng với các máy bay thử nhiệm khác tại Edwards AFB, 1958.